Wednesday, July 8, 2015

Phụ Nữ Thất Nghiệp


Phụ Nữ Thất Nghiệp

Không có việc làm hay bị chủ hãng cho nghĩ việc là thất nghiệp.  Có người buồn vì mất việc, có người lại vui.  Vui vì cánh cửa này đóng lại thì cánh cửa khác mở ra.  Đối với người này thì cơ hội này mất đi là dịp may cho cơ hội khác vươn tới.  Nghề làm cho giỏi thì tạo nghiệp, nghề có thể đổi vì trong đời ai cũng làm nhiều nghề.  Nhưng nghiệp sẽ theo ta suốt đời từ kiếp này sang kiếp sau.  Đổi nghề nghiệp thì làm sao đây? Nghề và nghiệp, khi đang trẻ cố cho có việc là chỉ vì có tiền mới nuôi thân và gia đình.  Chẳng thắc mắc nghề nghiệp hay phân tích xa xôi chi, chỉ xin đựơc việc trong hãng rồi đi làm mỗi ngày cho tới khi già hưu trí luôn.  Nhưng đời sống có xã hội nhiều biến động thay đổi, bất ngờ hãng đóng cửa  hay giảm người làm thì mất việc.  Ở bên xứ Bắc Mỹ này khi mất việc hãng xưởng thì xin trợ cấp thất nghiệp ở Trung Tâm trợ cấp thất nghiệp là Employment Centre - EC, trong khi nhận trợ cấp thì đi xin việc làm mới hay là xin đi học.  Khi mới qua sau khi nghĩ việc tôi xin đi học tiếng Anh.  Muốn nhận tiếp trợ cấp sau thời gian trợ cấp thất nghiệp sắp hết thì gặp nhân viên cuả EC trình bày tôi người nhập cư cần improve English.  Họ tiếp tục trợ cấp cho đi học.  Vậy là hằng ngày sáng sớm các con đi học mẹ cũng tới trường học, cứ hết khoá học này xin tiếp học khoá mới.  EC có liên lạc với trường college cho nên họ biết rõ mình đi học không vắng.  Mà đi học có lương lại vui.  Từ 9 giờ sáng tới 3 giờ chiều rồi về nhà lo chuyện gia đình vì lúc đó các con cũng về nhà rồi.  Đi làm thì cũng làm part time, chủ yếu sao cho đủ tiền sinh hoạt mà vẫn có thì giờ coi ngó mấy đứa con.  Bao nhiêu năm qua rồi con lớn ra riêng tự lập, có gia đình.  Con thành tài đi xa người mẹ thành người thất nghiệp. 

Trong xã hội có nhiều nghề có nghề đòi hỏi học nhiều năm nhiều bằng cấp mới làm được, có nghề không đòi hỏi nhiều năm ngồi trong trường lớp.  Nghề nghiệp như một sự phân công trong xã hội, nghề gắn kết cộng đồng luôn liên quan với nhau làm xã hội cùng nhau sống còn và phát triển.  Có những phân biệt nghề phải học nhiều được người ta ca tụng, nghề làm lao động tay chân người ta coi thường.  Nhìn cho kỹ thì có nghề nào mà không dùng động tác tay hay chân phối hợp trí tuệ để thục hiện không?  Có quan điểm cho rằng nghề nào mà hại người hại vật là xấu. Con người dù làm bất cứ nghề gì mà sống dối gian hai mặt lừa đảo là làm xấu bản thân và nghề nghiệp họ đang làm.  Con người làm xấu cái nghề của mình. Chứ nghề tay chân trí óc đều tốt và đáng quý.

Thất nghiệp, nếu nói thất theo tiếng hán Việt là số 7 thì tôi nghĩ một người sống trên đời ai cũng có thể có 7 nghề hay hơn.  Riêng phụ nữ luôn có nhiều hơn 7 nghề.  Chỉ ở trong nhà thôi mà tính thì cũng nhiều nghề rồi.  Người nào không ra ngoài đi làm chỉ chăm sóc chồng con quán xuyến gia đình gọi là bà nội trợ hay nội tướng. Một chức nội tướng này cũng lắm công phu học hỏi mới chu toàn.  Kể từ sáng sớm tới tối mịt người phụ nữ phải thức sớm lo ăn cho cả nhà, nấu bếp là chef.  Nghề nấu bếp là một nghề rất quan trọng, lo cả nhà ăn uống lành mạnh.  Để có sức khoẻ tốt thì phải ăn đủ chất dinh dưỡng, ăn vào thức gì mà hệ miễn nhiễm luôn cao để đề kháng bệnh, phải ngon miệng mà dọn ra bàn là trên diã những món đẹp mắt, thực phẩm tươi và như vậy phải nấu nhanh và đủ phương thức nướng xào chiên luộc... mới được.  Ngày ăn 3 lần nên món ăn chọn lọc khác nhau cho cả ngày.  Nghề chef quả quá công phu.  Dọn dẹp sau khi nấu trong bếp, vì bày ra thì phải dọn, rửa chén bát dọn dẹp nhà cửa cho sạch sẽ là nghề phu quét dọn rác và chưa kể trang hoàng các phòng trong nhà cửa cho đẹp và mỹ thuật là nghề trang trí nội thất.  Trang trí nhà cửa còn có cái vườn xung quanh nhà, sân cỏ và trồng hoa cũng có thêm nghề làm vườn.  Khi nào đi chơi ở khách sạn mới thấy có một nghề chuyên dọn phòng ngủ thôi, mà sáng sớm dậy phải dọn trải giường thôi là nghề bồi phòng rồi.  Con đi học phải đưa đi đón về và tự mình di chuyển thì phải lái xe, lái xe máy hai bánh hay lái xe hơi thì cũng phải có bằng và như vậy là có nghề tài xế.  Nghề tài xế quá cần vì còn đi chợ đi mua sắm đi chơi... mà quan trọng là ra đường làm việc tự nuôi thân và kiếm tiền trang trải sinh hoạt gia đình.  Trong việc chăm sóc gia đình thì có khi chồng con và bản thân cảm cúm theo thời tiết thay đổi, cha mẹ già con thơ nhiều khi yếu ớt hay đau ốm.  Như vậy người phụ nữ phải là cô bảo mẫu, cô y tá hay là bác sĩ của gia đình mình.  Mỗi ngày con đi học về còn kèm trẻ xem bài tập homework làm xong chưa, giải thích khó khăn giúp con học là cô giáo kèm trẻ tại gia.  Còn chăm sóc bề ngoài của mình và chồng con thì phải mặc áo quần đàng hoàng, nếu con gái có thích fashion thì cũng công phu vì phải tự may sữa áo quần cho vừa đẹp, khi đó bà nột trợ thành thợ may thợ vá sữa áo quần cho cả nhà.  Sơ sơ tính ra mới có 7 nghề là đầu bếp, dọn dẹp bồi phòng, thợ may, việc làm chuyên môn hay công nhân hãng xưởng, cô giáo kèm trẻ, y tá hay bác sĩ mom, thợ làm vườn.....  Nếu tính mỗi việc là một nghề thì phụ nữ khi nào cũng có nhiều hơn 7 nghề.  Bên cạnh 7 nghề kể ra đó còn nhiều nghề không tính không kể tên và không lương, toàn tự nguyện để có mái gia đình vui vẻ ấm cúng.  Để có chồng con cháu thành công thì phụ nữ ngoài tài tự hoà hợp nhiều nghề tay chân trí tuệ này còn tu tập công phu.  Thân miệng ý thanh tịnh thân tâm trong sáng tạo phước đức mà hằng ngày hoạt đông nghề nào cũng thể hiện hạnh bồ tát này.  Phần tu tập từ bi hỷ xả là âm đức còn sẽ nở hoa  hoài nhiều năm sau khi người phụ nữ đã ra khỏi trần gian.  Khi trẻ người nam tung hoành bốn phương tám hướng lo sự nghiệp xa xôi.  Người phụ nữ như vậy không chỉ tung hoành trong vòng không gian nhỏ bé chung quanh nội thất và nội tâm mà còn trong xã hội nữa.  Khi lớn tuổi con cháu bay xa, bị mất gần hết 7 nghề nhưng lại có thời gian học nghề mới.  Khởi động yoga tai chi hành thiền tụng kinh gõ mõ, học theo hạnh Quán Âm...vừa có đức mà học hoài không hết.  Có nghề nữa là làm lữ khách lang thang từ nhà người con này sang nhà con khác.  Vừa đóng cánh cửa nhà đứa con này thì cánh cổng nhà đứa khác mở rộng chào đón mình tới.  Như vậy có dịp đi viếng các thành phố mà thăm con cháu cho thoả nhớ thương nữa.  Cả đời người đi hoài tới sẽ có những chân trời mới cho mình tới. Như vậy thì làm sao mà thất nghiệp với ý nghiã là không có việc gì làm được, chỉ có tính chữ thất là 7 và người phụ nữ như bản thân mình luôn có nhiều hơn 7 nghề hoài cho hết đời. Có nghề nghiệp chân chính, trau dồi nghề cho giỏi và tâm từ bi bác ái là nghiệp cũng được nhiều tốt đẹp, sẽ được nghiệp lành cho tương lai chứ không có nghiệp chướng.  Mà có những nghề thực hành hoài vẫn chưa tới nơi tới chốn, chưa đạt ngộ “đạo làm người phụ nữ”.  

HMP 

29 May 2015  
 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

No comments:

Post a Comment