Quê Mùa
Người ta hay nói
quê muà để ám chỉ người có gốc gác ở vùng nông thôn. Người lao động quanh năm với nếp sống
đơn giản. Nhà quê còn để ám chỉ
người không theo mốt mới. Khi nghe anh
bạn K nói người vùng quê quanh kinh đô Huế nói giọng quê khó nghe khó
hiểu. Ở Bắc Mỹ hể gặp đồng hương
là mừng, chẳng tính giọng nói ở đâu hay người ở đâu, giọng ra sao
thì người này cũng hiểu người kia nói gì. Nghe anh tôi mới sực tỉnh “ờ há” hồi
nhỏ tới nay mình chẳng bao giờ thắc mắc gì về chuyện quê muà hay thành
thị. Tôi nói với anh tôi là người nhà
quê muà mấy đời đây anh ơi. Ba tôi
là anh trai quê làng Truồi, trong khai sanh ông ghi rõ Làng Bàn Môn, quận
Phú Lộc Thừa Thiên. Má tôi là cô
gái làng Mũi Né, trong khai sanh của bà ghi rõ làng Khánh Thiện quận
Bình Thuận Phan Thiết. Năm 2010 tôi
có dịp về thăm quê, tôi ở lại mấy ngày trong căn nhà của Cậu mợ và đi
dạo quanh làng Mũi Né với cậu. Tôi
cũng đi theo cậu về thăm nhà thờ họ của ông ngoại ở gần Hội An. Tôi có thăm viếng vãn cảnh cố đô Huế
mấy ngày và theo chú tôi về thăm nhà thờ họ của ông bà nội ở làng
Truồi, thăm mộ ông nội, thăm ngôi trường mà trước đây cha chú bác cô
tôi đã đi học. Không tính các đời
trước thì từ đời ông bà nội ngoại tới cháu là tôi, tính ra tôi có
gốc nhà quê ít nhất 3 đời. Về
vùng quê Truồi đi trên một vùng xanh màu tre và lúa mới. Về làng chài Mũi Né bên bờ biển xanh
ngát mênh mang sóng nước. Vùng nào
cũng thấy bình an thanh tịnh không khí trong lành. Có
lẽ gốc quê mùa này trong máu rồi nên tôi thoải mái ở vùng thưa
người, không thích đô thị đông đúc. Ông
bà nội ngoại ngày xưa cho con ra thành phố đi học rồi ba má tôi đã ở
luôn thành phố Đàlạt lập nghiệp.
Đàlạt là quê hương kế tiếp không bao giờ hết thương nhớ. Ông bà chắc không tính từ làng nhỏ ở
bên bờ Thái Bình dương tới đời con cháu thứ 4 và 5 mang gốc quê đó
tới tận Bắc Mỹ. Khung cảnh môi
trường cách nhau nữa vòng trái đất nhưng gốc quê của tôi thì mãi vẫn
là quê muà.
HMP
August 2015
No comments:
Post a Comment