Bài
Học Yêu Thương
Má tôi sanh người
em thứ 5 năm 1963 ở Quảng Đức. Em
bị bệnh, cha mẹ lo thuốc uống chăm sóc ngay lập tức khi em mới nhuốm
bệnh, vì má tôi là y tá và chủ
tiệm thuốc tây. Khi uống thuốc không
thấy bớt thì liền gặp bác sĩ và đưa đi bênh viện. Nhưng sau đó em mất
chỉ 3 ngày bị bệnh, đó là năm 64.
Ba má khóc rồi sau đó thỉnh thoảng má tôi khóc nói thấy em về
đứng trong phòng khách ngay trước bàn thờ Phật. Ngày nào ba má cũng cúng bánh kẹo cho
em buổi chiều tối và ngày hôm sau chúng tôi được chia nhau kẹo bánh
thơm ngon. Sau đó ba má không ở căn
nhà đó nữa mà cất nhà khác ở.
Căn nhà cho Ty Mục Súc mướn một thời gian rồi bỏ trống cho tới
khi dời nhà về Đàlạt mới bán. Nhiều
năm sau má tôi còn kể má nằm mơ thấy em về thăm má lúc má bị hoạn
nạn đau ốm. Có lần tôi nằm bệnh
viện Đàlạt và ba tôi ở Saigon lại nằm mơ thấy em nói với ba chị Hai
bệnh nếu không chăm lo chị sẽ chết .
Ba má mơ thấy em không phải là hình hài em bé 2 tuổi mà là
nhà sư áo nâu trẻ có khuôn mặt giống
người em thứ 6 sinh sau em. Khi
em mất ba tôi coi ngày là ngày trùng.
Ba má e ngại những đứa con khác sẽ ra đi về bên kia thế giới
theo em nên đem em vào chuà thờ và má tôi tin là em đi tu. Em thành vị thiên thần hộ mạng thương
anh em cha mẹ. Sau này nghĩ lại tôi thấy dường như em
là thiên thần nhỏ được thượng đế gởi tới cho ba má tôi thời gian
ngắn rồi ngài đem về lại. Lòng
thương yêu người con vắn số thức tĩnh cha mẹ thương yêu chăm lo nhiều
hơn cho các con đang hiện diện bên cạnh.
Sau này có thêm 2 người em nhỏ cũng ra đi khi còn bé. Bài học đau đớn khi mất người thân lập
lại. Nỗi đau đớn mất mát thấm
thiá tận tâm cang. Có tự cảm
nghiệm nỗi đau thương này mới ngộ ra niềm yêu thương cho người thân bên
cạnh mình. Có lẽ nhờ bài học: mới
gặp đây, mới nói chuyện đó mà mất rồi.
Sao mà vô thường, sao mà đời sống mong manh quá. Nhờ bài học đau thương mà người ta trân trọng
yêu quý hơn cuộc đời và người thân chung quanh mình. Tôi luôn luôn tạ ơn ba má mình đã cùng
nhau chăm lo thương yêu đám con mà hai người tạo ra từ thuở sơ sinh tới
trưởng thành.
HMP
August 2015
No comments:
Post a Comment