Tuesday 10 Dec 2024
Tôi thực sự 68 tuổi hôm nay đó. Tôi thắp hương tạ ơn ba má. Tôi nhớ ba má mình. Hai người trẻ tuổi đã kết hôn muà xuân 1955 tại thành phố Đàlạt. Cho tới muà hè 1956 thì sanh ra tôi.
Má tôi nói phải đau bụng 3 ngày mới sinh ra tôi. Sanh con khó nhọc mà nuôi con còn khó nhọc hơn.
Ba má đã nuôi tôi lớn cho đi học đàng hoàng có bằng đại học sư phạm sinh vật, rồi tôi đi làm cô giáo. Có chồng là anh Kim có con 3 đứa và ba má tôi tiếp tục nuôi nấng chăm sóc cả đám cháu ngoại.
Cả nhà di cư qua Canada hết rồi mà còn bảo lãnh cho gia đình tôi tới Canada để mà chăm sóc tiếp tục.
Chăm sóc con cháu tới lúc về bên kia thế giơí mới hết. Nhưng mà cũng đâu có hết khi ba tôi mất rồi vẫn còn lo lắng cho tôi. Tôi vẫn nằm mơ thấy ba vào những lúc có biến cố đặc biệt hay lúc đau ốm lo lắng quá độ thì ba tôi ghé thăm trong giấc mơ.
Cho nên ngày sinh nhật là ngày tưởng nhớ cha mẹ ban cho mình thân thể hình hài và cả cuộc đời này.
Tạ ơn ba má
Tạ ơn sao cho hết, cả cuộc đời này tôi lại tiếp tục sống cho tốt đẹp đàng hoàng và cũng như hai ngài chăm sóc người thân yêu và con cháu mình cả đời để tậ̣n hiếu với cha mẹ.
Con gái ghé nhà mang hoa và quà cùng bánh sinh nhật, dẫn ba má đi ăn trưa mừng ngày tôi thọ tới 68 tuổi.
Cám ơn con gái
Cám ơn con trai ở xa gởi lời mừng má
Rất vui vẻ
Cám ơn
I am actually 68 years old today. I burn incense to thank my parents. I miss my parents. The two young people got married in the spring of 1955 in Da Lat city. Until the summer of 1956, I was born.
My mother said she had a in labor pain for 3 days before giving birth to me. Giving birth was hard, but raising a child was even harder.
My parents raised me to go to school properly, got a university degree in biology, then I became a teacher. I married to my husband, Mr. Kim, had 3 children and my parents continued to raise and take care of all their grandchildren.
The whole family immigrated to Canada, but they sponsored my family to come to Canada to continue taking care of them.
Taking care of the children and grandchildren until they passed away. But it was not enough when my father passed away and still worried about me. I still dream of my father when there is a special event or when I am sick and worried, my father visits me in my dream.
So my birthday is the day to remember my parents who gave me this body and this life.
Thank you, Mom and Dad
I can't thank you enough, I will continue to live a good and decent life for the rest of my life and, like you two, take care of my loved one and children for the rest of my life to be filial to my parents.
My daughter came by with flowers and gifts and a birthday cake, and took my parents out for lunch to celebrate my 68th birthday.
Thank you, daughter
Thank you, son, who lives far away and sends his congratulations
Very happy
Thank you
No comments:
Post a Comment