Hương
Vị Xưa
Muốn có thức ăn
mà ăn cho no bụng lúc đói thì phải qua một công đoạn dài chuẩn bị
vật liệu và chế biến. Chưa kể công
phải đi làm cho có tiền mà lấy tiền đó ra supermaket mua sắm rồi mới
có đủ vật liệu mà nấu. Tâm người
nấu phải là tâm từ, thích nấu , thích nghiên cứu nấu sao cho ngon mà
phải bổ dưỡng tinh khiết và khi bày ra bàn người ăn phải có tâm biết
thưởng thức thì mới ngon. Cũng khó lắm mới có đượcphút giây mà người
nấu và người ăn cùng hài hoà vui vẻ.
Được hạnh phúc như thế thì thực phẩm khi ăn vào trở thảnh sinh
lực nuôi dưỡng tạo năng lượng tối đa cho cơ thể. Thói quen ăn uống và quan niệm ngon dở
cũng tuỳ hoàn cảnh sống, phong cách thái độ được huân tập từ nhỏ trong gia đình tới
khi lớn. Nhiều khi đi xa mấy chục
năm ra khỏi chốn cũ mà tất cả lề thói không thay đổi cho dù qua bao
nhiêu học hỏi trong môi trường mới. Người
di cư tới Bắc Mỹ này cũng thế, mang theo mình bao nhiêu là món ăn xa
xưa. Rồi tìm tòi trồng luôn trong
vườn nhà rau thơm đủ thứ từ quê cũ.
Tôi cũng vậy thích trồng đủ thứ ớt hẹ rau diếp cá tiá tô rau
bạc hà trong vườn. Thích học nấu
nướng và có thời gian đi học nấu bếp ở trường trong lúc thất
nghiệp. Tôi học rồi thực hành nấu đủ
thứ món thay đổi khẩu vị. Tuần
này cuốn susi Nhựt, xào nui Ý. Mà
nấu theo “kiểu của mình tui”, chẳng có gì lạ đâu vì tui học rồi
quên. Con cháu thích món mới nhưng
ông chồng ăn chút ít thôi mấy món Nhựt, Ý, Ấn...khi nấu cá kho với
cà thơm, ăn với bún thêm ớt cay, kèm thêm rau thơm xà lách xắc sợi
với dưa leo thì chàng ăn một lèo mấy tô.
Nấu cá kho thì phải nêm nước mắm mới đậm đà muì vị. Mùi vị ngon thơm của người này có thể
là mùi không ngửi được của người khác.
Nước mắm cá kho khi nấu bốc lên hương bay làm mình là người
gốc Việt chảy nước miếng thèm ngay môt chén cơm với cá như câu tục
ngữ “cơm với cá như mạ với con”. Mùi hương xưa này là vị ngon đậm đà
của ông xã gốc Huế. Lâu lâu ăn bún
cá kho ngon lành quá mới biết là cho dù ở đâu thì hương vị quê xưa vẫn
thấm đậm trong mình mãi mãi.
HMP
Sept 2015