Ba Má Tôi
Mỗi khi nghĩ tới ba mình
luôn trong lòng dấy lên tình cảm thương yêu mà mấy chị em hay nói với
nhau “ tội nghiệp ba mình” cả đời lo cho con cháu. Từ thanh niên trai trẻ tay trắng làm nhiều
nghề, học nhiều nghề, tự học vươn
lên trong nghề nghiệp đã chọn. Tinh
thần cha luôn vững chải vượt qua tất cả khó khăn vượt qua những cái
nhỏ tìm cách vươn tới cái to lớn hơn.
Cố gắng hoài vươn lên vươn lên vượt qua và luôn vượt qua mọi khó
khăn khổ nạn tiến tới thành công. Nhìn
những tấm ảnh cha mẹ chụp chung.
Thật hiếm quý vì hai người
luôn bận rộn chăm lo làm việc buôn bán quanh năm. Chỉ có thời gian ít ỏi nghĩ ngơi vài
bữa ngày Tết năm mới để thăm viếng ông bà anh em bà con hay đi chuà. Tấm ảnh cưới phía sau có nét bút của
ba tôi ghi một góc tên hai người PS 195...3 hay 4, con số cuối mờ
nhạt. Cha mẹ có mấy năm son trẻ vui
vẻ bên nhau trước khi đứa con đầu tiên ra đời và tiếp sau đó là nhiều
đứa bé thơ nữa và liên tiếp bận bịu tất bật chăm lo cho chúng. Thành phố Đalat những năm đầu thập niên
50 có lẽ vắng lặng ít người bình an.
Dalat xanh tươi quanh năm đồi núi thông reo chập chùng với bao
cảnh nên thơ hồ Xuân Hương, hồ Than Thở, thung lũng Tỉnh Yêu....cho hai
người trẻ rong chơi. Nhìn tấm ảnh
con gái Bé nhỏ của tôi đã mô tả “I can see grandparents' faces in the original
one. I can see their eyes looking at me. They are youthful and
beautiful and full of life. It does not make me sad to look at that
wedding photo. It reminds me of how precious life is because it is so
fleeting. Life and love is so precious because we are only young and
vital once. If we make every moment count like these two people did, then
we leave a lasting legacy in our children and grandchildren. Their beautiful faces looking at me are there
forever. That wedding picture reminds me of how precious youth and
vitality are because they are impermanent. It reminds me to enjoy this
beautiful life while I still have it.”
Nhiều năm sau bên nhau trong
bận rộn, có ngày Tết một năm đó trong chuyến về thăm ông bà ngoại. Ông bà ở Mũi Né, lúc đó vẫn còn làng
đánh cá nhỏ ven biển cách xa thị xã Phan Thiết. Chúng tôi đã tới động cát thăm mộ ông
ngoại và chụp ảnh, ba má lo chụp ảnh cho con, nhưng cũng có tấm ảnh
hai người cười tươi trong khung cảnh tươi sáng có nắng đẹp vả trời biển
xanh ngát sau lưng cùng cát vàng dưới chân. Trên đường đi khi ngang qua Cà Ná ba tôi
dừng xe cho cả nhà chạy xuống bờ biển chơi và chụp ảnh. Tôi có dịp làm thợ chụp hình cho ba má
tấm ảnh hai người ngồi bên bờ đá nhìn ra xa xa nước biển xanh. Nay nhìn lại tự hỏi đây có phải là dự
báo trước có ngày con cháu phải vượt qua đại dương tới nơi bờ biển
bên kia cho có cơ hội vươn lên. Cháu
gái Bé nhỏ của ông bà ngoại đã viết: “I can see that it reminds everyone of two parents
looking into the future and ensuring that their children and grandchildren and
generations to come have the best life possible far across the ocean. We leave in a special place...like in a little
garden somewhere close to the sea... for example...or in a
temple garden plot...”
khi cả hai cha mẹ đã ra đi mong
ước là con cháu trẻ thơ sống hạnh phúc bình an vui vẻ trong khu vườn đầy
hoa thơm cỏ đẹp nơi xứ sở thanh bình.
Ba tấm ảnh đẹp và quý trong album gia đình. Những tấm ảnh nhắc cho con cháu hãy đi
tới, hãy vươn lên hoài như ông bà đã làm.
Tháng 5 có ngày Lễ Mẹ và tháng 6 có ngày Lễ Cha. Thương kính Ba Má muôn đời.
HMP May 2015
No comments:
Post a Comment