Ba Má Luôn Bên Con
Mơ Thấy Má
Tối qua mơ thấy
má. Lâu lắm mới mơ thấy má một
lần. Má ngồi im lặng chẳng nói gì
cả. Má là người nói liên tục khi con
còn nhỏ. Trong nhà luôn nghe má nói,
mà các chị con nuôi của ba má nói và cười với nhau sau lưng má “ mở mắt
là mở miệng”. Nói chuyện là phải nói, sáng ra phải đôn đốc các chị
lo việc nhà cho mau và chu đáo lo cho các em nhỏ, rồi má vội vàng
tới tiệm thuốc của mình bán hàng, má là y tá cho nên khách hàng
trong huyện lỵ nhỏ đau gì chạy tới kể lể bệnh trạng và má bán
thuốc chỉ dẫn cách uống thuốc và còn chích thuốc cho họ nếu họ
phải sử dụng thuốc chích. Nói là
phương tiện giao tiếp quan trọng cho tất cả mọi người, càng nói giỏi
càng kiếm nhiều tiền, nghe người ta nói xong phân tích vấn đề của họ
xong cho ý kiến cách giải quyết. Má giúp khách hàng giải quyết chuyện
đau ốm của họ hay người trong gia đình mà hầu hết là phụ nữ và con
nhỏ hay cha mẹ già của họ tới khi đau ốm bệnh hoạn. Má còn gặp gỡ các bà bạn cùng trang
lứa là chủ tiệm buôn để tâm sự và tổ chức dây hụi, bắt hụi, hốt
hụi, cũng là cách các bà giúp vốn vay vốn nhau làm ăn mua bán. Mỗi ngày nếu không mở miệng nói cả
ngày thì không kiếm ra tiền nuôi cả nhà. Má buôn bán gì cũng giỏi, tiền bạc chạy
vô túi má nhanh chóng dể dàng như nước chảy nhờ giao tiếp nói năng. Càng lớn tuổi má càng nói ít lại. Không còn làm việc và khi ở một mình trong
apartment của má nghe băng giảng kinh Phật và tụng kinh. Tụng kinh là nói một mình, nói với
Phật nhưng không biết lời tụng niệm và cầu nguyện lầm thầm chỉ đi
vào không gian vô hình có tới Phật nghe mình. Cao tuổi thì đi kèm với mấy cái cao
khác, đó là cao huyết, áp cao đường trong máu, cao hàm lượng mỡ trong
máu cho nên lượng thuốc uống vô miệng cũng cao luôn. Má chăm chỉ uống thuốc do bác sĩ kê toa. Má
uống nhiều thuốc quá thận hết làm việc nổi. Má vừa uống thuốc vừa than là “ chắc
sinh sống kiếm tiền bằng cách chửa bệnh cho người ta cho nên bị phạt
khi già phải đau ốm để trả nghiệp”.
Má đau nhưng vẫn đi thăm hết đứa con này tới đứa con khác. Má hay nói và nọi đủ thứ chuyện với
con gái, má tới thăm bất thình lình vì má có chià khoá nhà con
muốn vô ra bất cứ lúc nào má muốn, má ở lại ra về hay đi tới đứa
con khác tuỳ ý. Đi Cali thăm mấy
người con trai mà má yêu quý nhiều lần.
Má nói má “muốn qua Cali ở cho ấm áp và chết cho sướng”. Sau vùng má vui vẻ nằm ngủ ngay nghiã
trang người Việt mà má thích và hằng tuần có các con trai ra thăm
má. Đúng là má vui và bình an cuối cùng được những gì má muốn. Nay
gặp má trong giấc mơ má chẳng nói gì cả. Nhưng
gặp má là biết má luôn ở gần bên con.
Thursday, September 26, 2013
Hoàng Mỹ Phương
No comments:
Post a Comment