Chợ Hôm
Năm 2010 về thăm nhà thờ ông bà ở làng Truồi. Thắp hương trình ông bà cô bác và cha
tôi trong nhà thờ rồi đi theo ông chú đi thăm mộ ông nội gần đó. Mộ bà nội nằm xa nên ông chú không đưa
tới được. Tôi rất muốn được thăm
mộ bà nội nhưng đành vâng lệnh chú vì chú cũng gần 80 đi xa quá mà đi
bộ chú không đi được. Mộ ông cố tôi cũng muốn đi thăm nhưng
càng xa hơn mộ bà nội nên không tới được.
Sau đó đi thăm trường học mà các bác cha các cô đã đi học ở
đó. Nhà ở gần bên chợ Hôm. Ngày xưa đất của ông cố để lại cho ông
nội, ông nội chia cho anh chị em tới ở xung quanh. Bây giờ phía trước bị mở rộng đường
nên cái nhà thờ tự còn mảnh đất nhỏ xíu. Khu chợ không biết thành lập tự lúc
nào nhưng chắc chắn là phải hơn trăm năm, chợ lúc bà nội ngày xưa
khung cảnh có tiêu điều không nhưng bây giờ nhìn tội nghiệp, nơi đây có
thời bà đã nhờ nó mà kiếm thu nhập cho gia đình và thế hệ bà qua
đi bao nhiêu thế hệ phụ nữ làng vẫn kiếm tiền nuôi gia đình nhờ cái
chợ. Nhìn khung cảnh chợ tôi mường
tượng những bàn tay yếu ớt của các bà trong làng, những người quanh
năm áo quần lam lũ đến chợ ban đêm ra về ban đêm buôn bán vội vài giờ
ban đêm còn ngày thì quần quật lo việc nhà, nếu cái sạp họ ngồi xụp
chỗ nào họ cùng nhau kiếm cái cây chống cho nên không có ai xây dựng làm
cho cái chợ càng tiêu điều. Có lẽ
không có người nam làm việc buôn bán ở đây nên cái chợ không có người
mạnh mẽ xây dựng làm cho khung cảnh chợ có hình ảnh phong độ như
người quân tử ngày xưa và ngày nay.
Thương bà nội và thương cái chợ của bà nội ngày xưa. Bà nội chỉ buôn bán khi bà còn trẻ sau
đó các con làm việc phụng dưỡng mẹ nên đâu có ra chợ nữa, khi tôi bé
nhỏ bà nội luôn được kính trọng gọi là “mệ”. Khung cảnh trăm năm trước chắc nó ra sao
thì giờ đây nó cũng vậy. Cho nên
phải đổi tên gọi là chợ Mệ hy vọng có ngày nó thay đổi được xây
dựng đàng hoàng cho các bà mệ được nhờ.
Tuesday, September 24, 2013
Hoàng Mỹ Phương
No comments:
Post a Comment