Long
Hổ Hội
Từ khi còn nhỏ
nghe tiếng đàn tranh réo rắc là tôi mê.
Muốn học đàn vài bài cổ nhạc và nhạc dân ca. Có cây đàn mua từ lâu bây giờ mới đem ra
tập. Tập học nhập môn có một bài
Long Hổ Hội, học cả tháng mà tập rồi quên. Tập hôm trước đánh hơi suôn sẽ thì hôm
sau sẽ bị vấp váp, nhất là chú ý mấy ngón tay và đàn sao cho đúng
nhịp....mà cứ trật hoài. Nếu đổ
thừa càng già tay chân càng lóng cóng khó tập cũng không đúng, mà
sao chú ý đàn đúng nguyên bài thì đàn xong mới nhận ra mình đánh có
một ngón hầu như từ đầu tới cuối. Tập ngón này thì quên ngón kia,
tập hai ngón thì nhận ra đàn trật nhịp.
Chưa kể còn rung nốt mi la, khi chú ý tay phải thì tay trái rung
không đúng nốt, đánh nốt la mà rung nhầm nốt đô... thật buồn cười và
tiếng đàn tranh phải réo rắc thì tiếng đàn của mình nghe rẹt rẹt
rè rè. Mà bây giờ trí nhớ phải
đổi là trí quên, hay quên thì mình
càng tập để qua việc học hỏi mà rèn luyện trí quên thành trí nhớ,
chuyện này e cũng khó luyện đây. Bài tập đàn cũng như tập thể dục ngón
tay và sức tập trung của mình.
Người bạn MH tình nguyện tới dạy khi thuận tiện, nghe cô đàn
réo rắc và cô rất kiên nhẫn cho mình đàn theo mà sao mấy tháng qua
tập hoài không xong. Thật là vô
duyên quá. Phen này nhất định sáng
trưa chiều tối lo tập luyện cho khỏi phụ lòng người bạn quý.
HMP
Nov 2015
No comments:
Post a Comment