Bạn cùng lớp
Nhìn những hình
ảnh lớp 12 A1 BTX nhớ lại quãng đời học sinh sinh viên của mình những
năm xưa. Sau khi học xong lớp 12 ba tôi
dẫn ra Huế thi dự bị y khoa trường đại học khoa học. Ý định của ba là con ráng học bác sĩ
về Trại Mát ba có miếng đất cất phòng mạch và nhà bảo sanh để hai
má con làm việc vì má là y tá lâu năm rất giỏi về đỡ đẻ và chữa
bệnh mát tay, nhất là phụ nữ cần có người chăm sóc sức khoẻ là nữ
bác sĩ, nữ y tá...Theo ý ba tôi là bác sĩ thì suốt đời có thu nhập
cao mà được mọi người kính trọng. Thi
đậu dự bị y khoa ba tôi rất mừng, đi học được gần hết năm học tới
học kỳ 2 thì thay đổi chế độ mới.
Học xong năm 1 dự bị thi rớt vào trường y. Ba tôi rất thất vọng về tôi, tôi chuyển được
qua học năm 2 sinh vật Sư Phạm Huế. Ba tôi rất giận vì lúc đó ông ra thăm Hà
Nội có nghe câu vè “nhứt y, nhì dược, tạm được bách khoa, chó chạy
cùng đường mới vào sư phạm”. Ba tôi
hay nói vậy là tôi rơi từ cái tương lai thứ nhứt thành cái cùng cực
tệ nhất trong sự sắp hạng nghề nghiệp lúc đó. Mặc dù cũng có báo chí ca ngợi thầy
cô giáo là “kỹ sư tâm hồn” ba tôi vẫn giữ lập trường không có gì tệ
hơn chọn nghề “chó chạy cùng đường mới vào sư phạm” của tôi. Muà hè 1976 ba tôi và tôi gặp ông anh họ
của ba là Hoàng Xuân Nhu, bác là chính ủy trường ĐHSP Huế. Tôi nói với bác xin đổi vào ĐHSP Saigon
học cho gần nhà, bác hướng dẫn tôi viết đơn bác gặp ông bạn là hiệu
trưởng trường SP xin và được ông chấp nhận ký tên đóng dấu. Tôi ra Huế xin rút hồ sơ vào nộp phòng
giáo vụ ĐHSP Saigon. Khi gặp ông
trưởng phòng giáo vụ lúc đó là ông LL thì ông từ chối. Tôi chạy ra gặp ba tôi đang đứng ở ngoài
nói không được chấp nhận. Ba tôi
nạt cho, “cái gì kỳ vậy ông hiệu trưởng ký đơn chấp nhận mà không
cho vô học là sao, phải hỏi cho ra lẽ”.
Nghe ba tôi nóng giận tôi hết hồn chạy vô lại văn phòng năn nỉ
chú LL cho tiếp tục học. Lần này
không hiểu sao ông đồng ý. Xem hồ sơ
bảng điểm ông chê học dự bị rồi 1 năm học sư phạm ông tính năm 1 nên
viết giấy cho nhập học năm 2 thôi, cầm mảnh giấy mừng được vô học
nhưng cũng tiếp tục năn nỉ thưa chú ngoài Huế cháu học xong năm 2 mà
chú cho học tiếp năm 3. Ông không
chịu cứ lắc đầu một mực nói cho học năm 2 thôi, tôi đang phân vân mà
trong lúc nói chuyện thì có một cô xinh đẹp mặc áo trắng thêu quần
tây xanh đậm đi vào, cô ngồi xuống ghế đối diện và hỏi “ chú ơi có
bảng phân công tác cho sinh viên tốt nghiệp chưa chú?” Cô nghe chuyện
của tôi dang năn nỉ, cô không ngần ngại nói ngay “thưa chú như vậy học
xong năm 2 rồi, mỗi năm mỗi khó mà chú thông cảm cho em” Vậy là ông LL sửa số 2 trong tờ giấy vô
lớp của tôi thành số 3 và nói cơ sở khoa học tự nhiên ở trên đường Nguyễn
Văn Cừ. Chỉ trong một tích tắc cho tôi vào tiếp
tục lên lớp năm 3 được quyết định bằng con số trên tờ giấy nhận vào
lớp nhỏ xíu. Tôi mừng quá cám ơn
và chạy nhanh gặp ba tôi đang chờ, ba tôi vẫn không phấn khởi hơn, có
lẽ lúc đó tôi cứ đi học cho có nghề thôi chứ ông chỉ thích nghề y. Cho tới bây giờ cũng không quên dung mạo
người con gái cao gầy thanh thanh nét mặt hiền hoà trong sáng nói
giọng miền nam ngọt lịm đã vài lời nói thêm mà tôi được tiếp tục
năm học 3 ở sư phạm Saigon. 2 năm
học sư phạm Saigon có những người bạn mới và người bạn gắn bó từ
đó tới nay thường xuyên liên lạc mà tôi luôn thương mến và nhớ ơn là
Thoa. Vào lớp học mới biết rất
nhiều người từ nhiều trường khác nhập vào lớp đó. Một số người đã có gần đủ tín chỉ
để đậu cử nhân của trường Đại học Khoa học Saigòn, một số khác
chuyển từ các trường đại học Tây Ninh Cần Thơ Đàlạt về học tiếp. Tôi biết có 1 người đã có gia đình, có nhiều
người tuổi hơn tôi 4 hay 5 năm, Có nhiều người “bị” học tiếp lớp này
vì những thay đổi thời thế làm chao đảo mất phương hướng và sự thay
đổi trong các trường đại học đẩy họ đi tới gia nhập lớp sinh vật
này. Những lúc sinh hoạt ngoại
khoá và thực tập là lúc tâm sự giải bày mới hiểu những người trong
lớp hơn. Khi tôi tốt nghiệp 1978 tôi
điền nguyện vọng là về Đàlat thì người bạn thân thương T về Qui Nhơn,
và đi dạy ở Mộ Đức Quãng Ngãi, sau đó về dạy Kỹ thuật Qui Nhơn thì
tôi vẫn dạy Đàlạt. Bao năm qua dù
đi đâu vẫn thư từ liên lạc, có lần T ghé thăm tôi ở Đàlat. Rôì khi T lập gia đình và lại trở lại
sinh sống ở Saigòn. Người học lớp
sư phạm Huế thì năm 81 có gặp Tử Quy dạy trường trung học Di Linh. Lớp dự bị khoa học thì có gặp lại BS
Hùng chồng cô Bê dạy Hoá cùng trường BTX. Còn có BS Phạm Xuân Thành. Ông PXT tốt nghiệp vô Di Linh làm việc
gặp anh Kim ở Trạm xuất nhập khẩu Di Linh cho nên mới biết hồi xưa có
học chung lớp. Lâu quá thời đi học
đại học chỉ nhớ thế thôi. Tôi đã
di cư đi xa tới Bắc mỹ 1991. Tôi cũng
hết nghiệp làm cô giáo. Người bạn
quý là Thoa cũng thôi làm cô giáo từ khi lấy chồng sinh con. T vẫn thường xuyên liên lạc và tôi có
gặp lại năm 2010 khi về thăm Saigòn.
Rất mong có ngày gặp lại T và những người bạn cùng lớp Sư Phạm khoá 1978 mà nay có lẽ tất cả
đã về hưu. Bạn học là những người
bạn khi nào gặp cũng vui và tràn đầy thương mến. Học xong trung học, học xong đại học sau
này học thêm ở Mohawk college cũng là kiến thức căn bản thôi, khi đi
làm học thêm trong công việc và cả đời học hoài. Có những lớp học chẳng có cái bằng
nào nhưng lại là kiến thức đạo đức sống rất quan trọng cho đời mình.
HMP
Sunday, January 31, 2016