Saturday, February 22, 2025

Memorial Temple

 


Memorial Temple

💐These days, I keep missing a temple, a temple that holds many family memories.
When I was little, my father used to put all the children in an old Jeep Wagon from Dalat, drive through Trai Mat, through the spectacular Ngoan Muc pass, through Don Duong, down to Phan Rang to Ninh Chu beach to go swimming.
My father took us to Trung Khanh temple. The abbot was my grandmother's younger brother, we went to worship Buddha, stayed for a vegetarian meal. In the afternoon, we returned to Dalat. We left in the morning and returned home in the afternoon. And many times, my father took us like that.
The monk has gone to Buddha's land, he lies in the tower next to the temple.
My grandmother has also gone to heaven, my parents have too.
My mother told me that when she was little girl, her uncle, a monk, went to pray here and there, often brought back cakes for his sister's children to eat, and also gave them money. My mother concluded that "eating food from the common people was very heavy because being a vegetarian and chanting sutras and reciting Buddha's name will never be enough to pay off the common people debt." Is that true???
💐I remember my parents had a very close acquaintance for many years, Ms. Nuoi. One day, when she passed by my parents' house, it was raining so she stopped by to take shelter from the rain. She was on her way home after doing volunteer work at Linh Son Pagoda near my house. She happily told me about doing volunteer work and chanting sutras and after cleaning up the kitchen, she asked for some leftover rice from the kitchen to bring home. She opened the bag that she was holding, took out a lump of white rice and gave it to me, saying "Eat this little bit of Buddha's blessing rice to enjoy some of Buddha's blessing". She wanted to share some of the blessing, calling it "Buddha's blessing", and tried to feed me a little bit to gain merit. At first, I was embarrassed and shook my head, but she smiled and encouraged me to eat with her while eating so that I would have merit with her. I was also shy and reluctant to eat a bite, she also took out the rice from the package and ate it deliciously, then she continued to peel the "Buddha's blessing" orange and gave me half of it. The orange was so sweet, it was like drinking the nectar of Buddha. Eating some leftover rice from the temple kitchen, "drinking" some sweet orange juice, joy spread throughout the space that afternoon. I will never forget her happy smile that day.
We were loved by the monk's grand uncle for many years. The monk's blessing was also many good books in the temple library for me to read at that time. The good memory I remember is that I was blessed to have parents, grandparents, and relatives of my parents who are also great and enlightened beings who are respected.
I pray that the Buddhas of the ten directions bless all the seniors to be at peace in nirvana.
Thank you.😀😍🤩

Friday, February 21, 2025

Ngôi Chuà Kỷ Niệm

 


Chuà Kỷ Niệm
💐Mấy ngày nay cứ nhớ một ngôi chuà, ngôi chuà mang nhiều kỷ niệm gia đình.
Lúc nhỏ ba tôi hay bỏ hết đám con lóc nhóc lên chiếc xe Jeep Wagon cũ kỷ từ Đàlạt chạy qua Trại Mát, qua đèo ngoạn Mục, qua Đơn dương, xuống Phan Rang tới bờ biển Ninh Chữ đi tắm biển.
Ba chở chúng tôi tới ngôi chuà Trùng Khánh. Vị sư trú trì là em của bà ngoại, chúng tôi vào lễ Phật, ở lại ăn cơm chay. Buổi chiều lại quay về ĐàLạt. Đi buổi sáng rồi về nhà buổi chiều. Và nhiều lần chúng tôi được ba mình chở đi như vậy.
Vị sư ngày xưa đã về cõi Phật, ngài nằm trong cái tháp bên hông chuà.
Bà ngoại cũng đã về thiên đường, ba má tôi cũng vậy.
Má tôi kể với tôi rằng ngày xưa còn bé ông cậu thầy tu đi cúng nơi này nơi kia thường đem oản về cho cháu ăn, còn phát tiền cho các cháu. Má tôi kết luận "ăn của bá tánh là nặng nề lắm vì ăn chay tụng kinh niệm Phật cả đời không hết nợ đó con." Thật vậy sao???
💐Tôi nhớ ba má tôi có người quen thân rất thân thuộc nhiều năm là chị Nuôi. Có hôm đó chị đi ngang nhà cha mẹ tôi thì trời đổ mưa nên chị ghé vào trú mưa, chị đang trên đường về sau khi làm công quả trong chuà Linh Sơn gần nhà tôi ở. Chị vui vẻ kể chuyện làm công quả tụng kinh và sau khi dọn dẹp trong bếp chị xin chút cơm thưà trong bếp đem về. Chị mở cái túi đang cầm bốc ra một cục cơm trắng đưa cho tôi và nói " ăn c̣hút cơm lộc Phật này cho hưởng chút lộc Phật" . Chị muốn chia xẻ chút lộc gọi là "lộc Phật" còn cố đút cho tôi ăn chút cho có phước. Lúc đầu tôi mắc cở lắc đầu thì chị cười vừa ăn vừa khuyến khích tôi ăn theo chị cho có phước với chị. Tôi cũng ngại ngùng miễn cưỡng ăn một miếng, chị cũng bốc tiếp cơm trong gói ra ăn ngon lành hết gói cơm, rồi chị tiếp tục lột quả cam "lộc Phật" cho tôi một nữa quả. Cam thật ngọt, đúng là được uống nước cam lồ của Phật. Ăn chút cơm thừa từ nhà bếp chuà, "uống" chút nước cam ngọt mà hoan hỷ lan toả trong không gian chiều hôm đó. Tôi không bao giờ quên nụ cười tươi hạnh phúc của chị hôm đó.
Chúng tôi đã được ông cậu thầy tu yêu thương nhiều năm. Lộc Phật của sư ông còn là nhiều cuốn sách hay trong thư viện chuà cho riêng tôi đọc lúc đó nữa. Kỷ niệm tốt đẹp nhớ lại là tôi đã có phước nên có cha mẹ ông bà và những người thân thuộc bà con của cha mẹ cũng là những bậc đại trí đại giác được kính trọng.
Cầu xin mười phương chư Phật độ trì cho tất cả các tiền bối được bình an trong cõi niết bàn.
Tạ ơn.
😀🙏😍🙏

Sunday, February 16, 2025

Snow Day

 



Tuyết ơi là tuyết

☃️
Tuyết trắng xoá
Ngập sân trước
Đầy sân sau
Từ hôm qua
Tới hôm nay
Một màu trắng
Trắng tinh tuyền
Thật đẹp quá
❄️❄️❄️
Ngồi trong nhà
Qua cửa sổ
Tuyết vẫn rơi
Tiếp tục rơi
Cho tới bao giờ???
☃️⛄️☃️
Snow white
Full of front yard
Full of back yard
From yesterday
To today
All white
Pure white
So beautiful
Sitting in the house
Through the window
Snow still falls
Continues to fall
Until when???
☃️❄️⛄️